Cô giáo trẻ trong đợt trại huấn luyện. Tôi lùi lại một bước để ẩn náu trong bóng tối khi cảm thấy bụng trống rỗng và tôi không biết liệu mình có sắp nôn ngay tại đó không. Tê liệt, run rẩy, toát mồ hôi, tôi nghe ông chú hét lên một cách hống hách: Dừng cái nhạc chết tiệt đó lại! Tôi lấy làm lạ là một gã như thế, thô kệch, xuất thân từ khu ổ chuột, lại dám ra lệnh cho mẹ tôi, một phụ nữ khá con nhà gia giáo, thuộc tầng lớp cao hơn anh ta rất nhiều. Nhưng cô phục tùnga, Tôi bước tới dàn âm thanh nổi và tắt nhạc. Anh chàng đứng dậy khỏi ghế sofa và tôi thấy anh ta thấp, bụng tròn, không mặc gì khác ngoài chiếc áo phông hơi sờn, vai, cổ, chân và mông phủ đầy lông đen dày. Giữa đám lông mu rậm rạp, một thành viên cũng cương cứng nhô ra. Hãy đến đây, con điếm chết tiệt, và thổi kèn cho tôi!

Cô giáo trẻ trong đợt trại huấn luyện

Cô giáo trẻ trong đợt trại huấn luyện